Con người sinh ra trên cõi đời, ai cũng có một nơi chôn nhau,
chúng ta gọi đó là quê hương. Quê hương theo nghĩa hẹp là một vùng miền trên
đất nước, quê hương ở nghĩa rộng chính là Tổ quốc. Tổ quốc, đất nước, quê hương
là nơi ta sinh ra, là nơi khi thác ta khát khao muốn trở về. Những tiếng đó cất
lên thiêng liêng và gợi bao cảm xúc trào dâng khi ta đi xa. Đúng như một nhà
thơ từng xúc cảm “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở. Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn”.
Tổ quốc là mái nhà chung và nhân dân chính là gia đình lớn của mỗi người con
mang trong mình dòng máu Lạc Hồng. Hàng nghìn năm lịch sử dựng nước, giữ nước,
trải qua bao thăng trầm, con người Việt Nam với nền văn hóa của riêng mình vẫn
trường tồn; từng mảnh đất, biển trời thiêng liêng của Tổ quốc, thế hệ sau vẫn
tiếp nối truyền thống anh hùng giữ vững.
Nay đất nước hòa bình, giang sơn thống nhất một mối, cả dân tộc
gắng sức vươn lên để “sánh vai với các cường quốc năm châu”. Kinh tế xã hội
phát triển, an ninh quốc phòng được giữ vững và tăng cường, vị thế và uy tín
quốc tế của Việt Nam ngày càng cao trên trường quốc tế, đời sống của nhân dân
được nâng cao. Thành quả tốt đẹp đó là nhờ sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng Cộng
sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh, sự đoàn kết đồng lòng của hơn 90 triệu
người Việt Nam ở trong nước và đồng bào ta ở nước ngoài, sự giúp đỡ thiện chí
của bạn bè quốc tế. Đó là một thực tế không thể phủ nhận.
Thấy rằng, bên cạnh những thành quả tốt đẹp, yếu tố thuận lợi thì
những mặt tiêu cực, hạn chế, khó khăn vẫn đe dọa thành quả cách mạng của nhân
dân, nền hòa bình, độc lập, chủ quyền của đất nước Việt Nam. Khuyết điểm, sai
lầm trong quá trình tổ chức và quản lý kinh tế xã hội khiến niềm tin vào sự
lãnh đạo, điều hành của cơ quan nhà nước bị ảnh hưởng tiêu cực. Âm mưu, hoạt
động chống phá của các thế lực thù địch bên ngoài tác động không nhỏ tới con
đường đi lên của dân tộc. Còn nhiều yếu tố khác thuộc về lịch sử và hiện tại
đang và sẽ tác động đến sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, vì
mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, xã hội dân chủ, công bằng, văn minh”.
Niềm tự hào dân tộc là truyền thống của mỗi người con đất Việt. Và
đó cũng là đạo lý của cả loài người. Không biết trân trọng, không biết phát huy
các giá trị lịch sử, văn hóa của đất nước thì sao có nhiệt huyết xây dựng nước
nhà hưng thịnh. Cây còn có cội, dòng sông dù lớn nhỏ cũng đều có nguồn, huống
chi là một Con Người? Thế nhưng, đáng trách cho những con người không hiểu đạo
lý bình dị đó. Mấy năm gần đây, xã hội xuất hiện một số kẻ vì nhiều động cơ
khác nhau, họ ra sức có lời nói, việc làm phá hoại đại đoàn kết dân tộc, chia
rẽ Đảng, Nhà nước với nhân dân, gây mất ổn định xã hội, phủ nhận lịch sử và
thành quả nhân dân nỗ lực đạt được. Họ là cái bóng của gã khổng lồ chưa từ bỏ ý
đồ cướp tự do, độc lập, chủ quyền của nhân dân Việt Nam. Họ có già, có trẻ, có
đủ thành phần xã hội, nhưng họ không có chính nghĩa và chắc chắn họ là số ít.
Họ tự cho mình cái quyền đứng trên nhân dân, đứng trên đạo lý con người để phán
xét, để xuyên tạc và vu cáo. Việc làm dơ bẩn của họ khiến toàn dân bất bình,
coi khinh. Họ che đậy dã tâm phá hoại của mình bằng những danh từ cao đẹp là
“dân chủ”, “nhân quyền”. Tuyệt nhiên, họ không bao giờ che lấp được con mắt của
nhân dân, vì chính nhân dân mới là người làm nên nội hàm của dân chủ, nhân
quyền, độc lập, tự do. Trong sâu thẳm trái tim những kẻ đội lốt người kia đã
không còn lẽ phải, bộ não họ đã hủ hóa, lương tâm họ đã bán sạch cho quỷ dữ. Họ
là kẻ chống lại nhân dân và Tổ quốc. Cho dù đất mẹ rộng lớn bao la ngọt ngào
cũng khó lòng đón nhận một đứa con không còn thức tỉnh lương tri như vậy.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét