Các cụ ta thường ví von: “thâm như Tàu”. Có 3 chữ mà chứa đựng cả
một tư tưởng lớn, phản ánh đúng bản chất của Tàu. Để có kết luận ngắn gọn và
xúc tích ấy, dân Việt ta đã trải qua nhiều cay đắng, trả giá bằng cả xương máu
và biết bao của cải.
Quả thật là vậy, người Tàu thâm đến mức không có dân tộc nào trên
thế giới thâm bằng. Cái màu thâm không giống ai và khó thể hiện bằng màu sắc cụ
thể. Không lấy dẫn chứng đâu xa, cứ nhìn vào lịch sử xa và gần của người Tàu
đối với dân Việt ta thì rõ. Trong ngót nghìn năm Bắc thuộc, người Tàu không chỉ
cai trị, vơ vét của cải, họ còn hiểm độc hơn khi đồng hóa dân tộc ta. Cho dân
Tàu sang sinh sống, lai tạo nòi giống dân Việt. Và không một cuộc xâm lăng nào
lại không đốt sách vở, vùi dập dân tộc Việt trong sự ngu dốt và vùi lấp cội
nguồn dân Việt.
Hãy khoan nói về quá khứ xa xăm kia, ngẫm lại mấy năm gần đây. Khi
thấy dân ta tích cực nuôi trâu, bò để tăng gia sản xuất. Đàn trâu bò không
ngừng tăng về số lượng, không chỉ để lấy sức kéo mà còn lấy thịt. Thấy vậy, dân
Tàu không chịu được, ra chiêu bài mua móng trâu, móng bò với giá cao. Khổ nỗi
dân mình thấy lợi trước mắt thì lòa mắt, chặt móng trâu, móng bò bán cho dân
Tàu. Thật đau lòng khi hàng loạt con trâu bò béo tốt bị mất móng, mà đã mất
móng thì làm sao kéo cầy được nữa!
Bài học thứ hai là bài
học về cây chè cổ thụ ở một
số tỉnh miền núi phía Bắc. Khí hậu và đất đai ưu đãi cho miền núi Việt phát
triển những cây chè cổ thụ, chất lượng chè thơm ngon, giá trị kinh tế rất cao.
Ấy thế, dân Tàu không chịu được, họ bèn cho thương nhân sang mua rễ chè cổ thụ.
Vậy là hàng loạt cây chè cổ thụ bao năm tuổi lại bị đốn hạ chỉ để lấy rễ bán
cho dân Tàu. Đau xót không sao kể xiết!
Một bài học đau xót nữa là bài
học về cây nấm Lim. Để có một cây nấm Lim, thì ắt hẳn phải mọc gần gốc cây
Lim, mà để có gốc Lim thì phải trải qua vài chục năm. Công dụng của nấm Lim vô
cùng tốt, chữa được nhiều bệnh. Ấy vậy, dân Tàu đổ xô sang mua, và họ tung tin
đồn là nấm này độc, lấy về bào chế thuốc độc. Từ một thần dược, họ bảo dân ta
là thuốc độc. Vậy là hàng loạt cây nấm Lim được tuồn sang Trung Quốc, trong khi
dân mình ngây ngô về công dụng hữu ích của nó.
Bài học thứ tư là bài
học về râu ngô. Chắc hẳn bà con ta vẫn không thể quên cách phá hoại sản
xuất rất đơn giản của dân Tàu đối với nền nông nghiệp nước Việt. Sở dĩ cây ngô
có bắp là nhờ râu ngô để thụ phấn. Ấy thế, khi cây ngô còn non, dân Tàu sang
nước Việt ta thu mua râu ngô non. Hàng trăm nghìn hecta ngô bị bẻ râu, bán râu
ngô cho tàu. Cũng từng ấy hecta ngô không có bắp. Dân ta đói mà đau xót.
Và còn nhớ mãi bài
học về con ốc Biêu vàng. Dân tàu bảo đây là loại ốc cho năng suất cao, ta
nhập về. Té ra, là loại ốc phá hoại lúa kinh khủng. Bà con nông dân ta giờ
không phải nuôi ốc biêu nữa mà là tìm ốc biêu mà diệt. Thảm họa Biêu vàng gây nhức
nhối cho đồng ruộng Việt.
Bài học mang tính kinh tế khá rõ mà dân Việt mình không hiểu vô
tình hay cố tình không nhận ra là bài
học về quặng và than. Những khoáng sản quan trọng để phát triển công
nghiệp. Dân Tàu thấy nước ta nhiều khoáng sản đó, chúng ra sức dùng tiền mua
về. Mà mua về không phải để chúng dùng ngay, chúng đào mỏ, đổ xuống đó. Để rồi
vài chục năm sau khi ta hết, thì chúng đem ra dùng. Hajz...............!!!!
Mấy năm gần đây, nước ta phát triển kinh tế, nguồn điện không đáp
ứng được nhu cầu. Người Tàu ra vẻ thân thiện, bắt tay bán điện cho ta. Và thế
là đường dây cao thế được xây dựng trên những quả đồi vượt sông Lô trên Hà
Giang. Nhìn đường điện hùng vĩ mà lại bỏ hoang. Thiệt hại đau đớn quá mọi người
ạ.
Bài học về thuê
đất rừng ở một số tỉnh phía Bắc. Ối trời ơi, chúng thuê hàng trăm hecta đất
rừng của ta, mà là rừng đầu nguồn. Ai biết được chúng làm gì trong rừng và ai
biết được với hàng trăm năm thuê, sẽ có bao nhiêu người Tàu sang đất Việt ta
sinh con đẻ dân Tàu????
Và còn nữa là bài học về việc thu
mua lá điều, thu mua đỉa gần
đây nhất… kể ra mà thật đớn đau….
Lan man đôi chút mà đã kể ra nhiều bài học từ sự “thâm” của dân
Tàu. Sống cạnh một dân tộc nham hiểm, chúng ta không thể không đề phòng và cảnh
giác. Mọi sự nhẹ dạ cả tin đều có thể phải trả bằng tính mạng, của cải và có
thể là cả lãnh thổ của Tổ quốc. Mỗi người dân Việt cần có trách nhiệm với đất
nước, có ý thức cảnh giác với dân Tàu. Là láng giềng nhưng không có nghĩa là
bạn tốt, mấy nghìn năm lịch sử đã dạy cho chúng ta phải biết chung sống với một
tên khổng lồ bành chướng. Hiện tại và tương lai dân Tàu sẽ tiếp tục nham hiểm
hại dân ta, buộc ta phải thức tỉnh và thức tỉnh ngay tức khắc!
Việt Tân
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét