Đi về phía biển, đảo, chúng tôi mới cảm nhận
được khó khăn của những người ngư dân bám biển, dẫu đời sống còn rất nhiều nỗi
lo toan, nhưng tình người vẫn lấp lánh, đầy lạc quan tin tưởng.
Hoạt động của người
ngư dân trên biển ngày nay không còn đơn độc trên biển.
|
Qua ngày biển động
Sinh ra và trưởng thành giữa biển, đảo quê
nhà, “hạnh phúc được đi trên biển tiếp bước cha ông”- anh Lê Khởi, ngư dân ở
thôn Tây (xã An Hải, huyện Lý Sơn- Quảng Ngãi) nói với chúng tôi. Ông bà, cha mẹ
anh đã sinh sống giữa biển, đảo Lý Sơn từ xưa đến giờ.
Năm nay 49 tuổi, anh đã có thâm niên trên 30
năm bám biển và hằn sâu trong ký ức của anh là “trận bão khốc liệt nhất mà tôi
từng chứng kiến năm 1991”. Anh ngậm ngùi: “Đoàn tàu đánh bắt trên vùng biển
Hoàng Sa, hồi bão ập tới, chúng tôi lọt giữa tâm bão. Hồi đi có 8 tàu, chỉ 4
tàu trở về. Có tàu đi 11 người, chỉ 2 người sống sót”.
Hiểm nguy luôn rình rập ngư dân trên biển, và
đáng ngại hơn là những năm gần đây Trung Quốc luôn gây sức ép với ngư dân, hoạt
động trên vùng biển Hoàng Sa càng khó khăn. Anh Khởi cho biết, nhiều lần bị người
phía Trung Quốc bắt giam, lấy hết hải sản đánh bắt được và ngư cụ...
“Năm 2007, tàu tôi đang đánh bắt ở vùng biển
Hoàng Sa thì bị phía Trung Quốc bắt đưa vào đảo Hải Nam giam giữ. Sau, chúng
tôi tổ chức tuyệt thực, đại sứ quán can thiệp mới được tha về”. Và thời gian gần
đây, theo anh Lê Khởi, tàu cá của anh còn 2 lần bị phá lưới và ngư cụ. Những
chuyến đi biển thường bị ném đá, xịt vòi rồng xua đuổi…
Tâm sự sau đây của đoàn viên Nghiệp đoàn nghề
cá Tam Thanh (huyện Phú Quý- Bình Thuận), mới thấy sức mạnh lớn lao của gắn kết:
“Từ khi có nghiệp đoàn, mỗi lần ra khơi đánh bắt, ngoài chính quyền địa phương,
lực lượng biên phòng cửa khẩu vẫn luôn đồng hành, chúng tôi đã có thêm tổ chức
công đoàn, với hàng triệu đoàn viên đứng cạnh, cùng những người thân yêu trong
gia đình luôn đồng cảm, chia sẻ bao vất vả, gian khó trong từng chuyến biển.
Khi ra khơi, chúng tôi luôn nhắc nhở đoàn kết, bảo vệ, tương trợ nhau. Thông
báo cho nhau khi thời tiết xấu và khẩn trương tổ chức cứu trợ khi thuyền bạn gặp
chuyện không may. Cùng hợp sức ngăn chặn những thế lực xâm hại đến con thuyền,
tấm lưới, ngư trường, chủ quyền lãnh hải của mình”.
Anh nói tiếp: “Về đất liền, chúng tôi quan
tâm, thăm hỏi đến đời sống của đồng nghiệp, nhất là khi ốm đau, hoạn nạn. Chỉ vẽ
cho nhau kinh nghiệm tổ chức cuộc sống gia đình, cách tiết kiệm đồng tiền mình
dãi nắng dầm mưa, đối mặt với hiểm nguy mới kiếm được. Giúp nhau một cách chân
tình, không để con em, đồng nghiệp mình bỏ học vì gia cảnh khó khăn”.
Sóng gió trên biển là chuyện thường tình, qua
ngày biển động ngư dân lại giong tàu ra khơi tìm luồng cá mới. Anh Lê Khởi nói
rất kiên nghị: “Sinh ra ở đảo, lớn lên từ đảo, muốn hay không vẫn phải bám biển
miết, để mưu sinh cuộc sống gia đình và còn nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền biển, đảo”.
Mặt trời vẫn mọc ở hướng Đông
Chú Bùi Đại ở An Hải (Lý Sơn) có trên 35 năm
bám biển, sóng gió nào ở khơi xa cũng từng trải. Niềm hạnh phúc của chú là giờ
đã có 3 người con nối nghiệp biển. Chú đã truyền lại cho những người con của
mình kinh nghiệm như chân lý ngàn đời: “Trường Sa, Hoàng Sa là ngư trường truyền
thống của mình. Mùa này biển êm đi biển Trường Sa. Mùa biển động đánh bắt biển
Hoàng Sa. Người dân Lý Sơn thích đi Trường Sa, Hoàng Sa thì đi. Ghe lớn, ghe nhỏ
cứ đi tự do. Hồi kia khó khăn, tàu nhỏ còn đi được. Hồi này tàu lớn hiện đại rồi,
tôi ưng đi miết. Biển Hoàng Sa tàu chạy 1 ngày đêm tới. Hồi về gió mùa đâm đít,
tàu xuôi về thôi”.
Hồi kia (ngày xưa) của chú Bùi Đại còn đánh bắt
đơn lẻ, tự đối mặt hiểm nguy. Hồi này, những người con của chú và những người
ngư dân trên biển cả nước đã có sự gắn kết chặt chẽ. Lực lượng tàu thuyền sẵn
sàng ứng cứu khi cần bảo vệ lẫn nhau trên từng khu vực biển.
Vùng biển Nam Trung Bộ
hướng ra biển Đông, sở hữu những bãi biển tuyệt đẹp, sóng biển ngày đêm hát rì
rào.
|
Hơn nữa, “hồi này điện thoại phủ sóng tận
ngoài khơi. Đánh bắt ở tọa độ nào, được bao nhiêu tấn cá điện về vợ con biết hết”-
chú Bùi Đại nói. Cũng là bớt đi nỗi lo lắng cho người thân khi gió bão: “Vợ con
ở nhà hay lo mình có chuyện. Nhưng mình ở đó chịu đựng được, vì biết sức gió cấp
mấy, biển động bao nhiêu”- anh Tân ở đảo nhỏ An Bình (Lý Sơn) bảo nghề biển vất
vả nhưng khi “gặp luồng cá mới, tàu về cá đầy khoang, thích lắm”.
Anh nói: “Lặn dưới đáy biển gặp những cọc san
hô rất đẹp, thì quên hết mệt mỏi. Ưng lặn miết, lặn miết thôi”.
Vẫn còn rất nhiều những câu chuyện biển cả và
người ngư dân kiên cường bám biển, mà chúng tôi còn muốn kể tiếp cho độc giả đồng
bằng và cả những trăn trở. Điều khiến chúng tôi trăn trở, đồng cảm với những
người ngư dân như chú Bùi Đại, anh Lê Khởi là mong muốn làm giàu lên từ biển. Cần
có những dịch vụ hậu cần biển tốt hơn.
Cần có các chợ đầu mối tổ chức mua bán, đấu
giá thủy hải sản để sản phẩm bán được giá cao nhất. Thực tế, cá ngừ đại dương
giá 69.000đ/kg năm ngoái, nay giảm gần phân nửa còn 38.000đ/kg. “Chi phí chuyến
biển lại tăng cao. Tôi thấy rất thiếu có cơ sở, nhà máy đông lạnh chế biến. Giá
trị, chất lượng sản phẩm của mình chưa cao, phải lo chứ”- anh Lê Khởi suy tư.
“Trường
Sa, Hoàng Sa là ngư trường truyền thống của mình. Tàu cứ miết ra khơi”- những
người ngư dân biển, đảo nhiều lần khẳng định với chúng tôi niềm tin chắc nịch
đó như một chân lý. Tổ quốc nhìn từ biển, mặt trời mỗi ngày vẫn mọc ở hướng
Đông. Đó là nơi mà:
"Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi"
(“Tổ quốc nhìn từ biển”- Nguyễn
Việt Chiến)
(Nguồn: http://infonet.vn)
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét