“Không thể quên
thù hận đã là ngu xuẩn lắm rồi, nhưng ngu xuẩn hơn nữa nếu chúng ta lại truyền
lại sự thù hận cho thế hệ sau để chúng tiếp nối sự thù hận mà chúng ta không
thể quên được…” (Trích: “Ba mươi tháng Tư và tôi”, Giáo sư Trần Chung
Ngọc, cựu chiến binh VNCCH, Việt kiều Mỹ).
Những ngày đầu
tháng Tư, không khí hân hoan, phấn khởi, chào mừng ngày giải phóng miền Nam
thống nhất đất nước ngập tràn trong mỗi người dân Việt Nam. Đó là niềm vui
chung của cả dân tộc.
Kể từ 30/4/1975
đến nay, song hành cùng niềm vui lớn lao đầy ý nghĩa kỷ niệm chiến thắng thống
nhất đất nước, một số người vẫn mang nặng những tư tưởng khác biệt. Một phần,
xuất phát từ sự thiếu hiểu biết, một phần từ sự cố hữu, ăn sâu bám rễ vào hệ tư
tưởng của chế độ ngụy quyền và ý đồ của đế quốc Mỹ. Cho nên họ gọi tháng Tư là
“Tháng Tư đen”, và 30/4 là “ngày quốc hận”… Đó là một cách gọi chất đầy sự thù
hằn và không cần thiết.
Lịch sử vốn chân
thực như những gì đã điễn ra. Việc trở lại quá khứ để khẳng định tính đúng đắn
cho một cách hiểu là cần thiết.
Năm 1958, thực
dân Pháp xâm lược Việt Nam và thiết lập nền đô hộ trên 80 năm dòng dã. Hơn 80
năm đó, người dân Việt Nam không khi nào chịu làm kiếp nô lệ, kiên cường vùng
lên. Tuy nhiên, tất cả phong trào đấu tranh đều thất bại, cánh cửa của độc lập,
chủ quyền vẫn im ỉm đóng. Ngày 3/2/1930, sau nhiều năm kiên trì hoạt động gây
dụng phong trào cách mạng theo con đường cách mạng vô sản, Nguyễn Ái Quốc đã
thống nhất các tổ chức cộng sản thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam để lãnh đạo
phong trào cách mạng. Sau 15 năm kể từ khi Đảng ra đời, ngày 19/8/1945 cách
mạng giải phóng dân tộc thành công trên cả nước. Đánh dấu quá trình làm thuộc
địa, nô lệ kết thúc. Việt Nam trở thành một nước độc lập, có chủ quyền. Người
dân Việt Nam lấy lại quyền con người của mình.
Tuy nhiên, với
dã tâm của kẻ xâm lược, Pháp trở lại xâm lược, 9 năm kháng chiến chống Pháp kéo
dân tộc ta vào một cuộc chiến tranh ác liệt. 1954, sau chiến thắng Điện Biên
Phủ, Pháp buộc phải ký Hiệp định Gionever chấm dứt chiến tranh Việt Nam. Vĩ
tuyến 17 tạm chia nước ta thành hai miền. Pháp rút quân, Mỹ nhảy vào, lập nên
chế độ tay sai Ngô Đình Diệm, tiếp tục chế độ cai trị hà khắc trên toàn miền
Nam, âm mưu thôn tính miền Bắc Việt Nam. Từ 1954 đến 1975, nhân dân hai miền
Nam Bắc đoàn kết, đồng lòng, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam thực
hiện cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước. 30/4/1975, Việt
Nam hoàn toàn giải phóng, không tồn tại bất kỳ một sự phân chia, ngăn cách nào
giữa hai miền. Chế độ ngụy quân, ngụy quyền sụp đổ hoàn toàn, đế quốc Mỹ buộc
phải từ bỏ sự cai trị và âm mưu đối với Việt Nam. Ngày 30/4/1975 là ngày toàn
quân, toàn dân ta đánh đổ ách cai trị, xâm lược của ngoại bang, cụ thể là đế
quốc Mỹ và bộ máy ngụy quyền tay sai. Đó là ngày tạc vào lịch sử dân tộc Việt
Nam và đi vào lịch sử nhân loại là ngày thống nhất, ngày giải phóng, ngày hòa
bình…
Như vậy, mọi thứ
vốn tường minh, tỏ bày rõ ràng. Ngày 30/4 chưa và không bao giờ là ngày “quốc
hận” và tháng tư chưa và không bao giờ là “tháng Tư đen”. Vì cớ, thống nhất đất
nước là yêu cầu khách quan, là tâm nguyện của tất thảy nhân dân Việt Nam. Đánh
đuổi sự xâm lược của ngoại bang, giành lại độc lập, chủ quyền, làm chủ đất nước
thì không bao giờ là phi nghĩa. Đó là chân lý bất khả phủ bác. Làm sao mà “hận”
với “đen” khi đất nước hòa bình, thống nhất, non sông một dải hơn 3000km do
người dân Việt Nam làm chủ.
Thời gian trôi
qua, quá khứ không bao giờ trở lại. Những luyến tiếc của một số người đang
khiến quá khứ kéo lùi hiện tại và cản trở tương lai. Một đất nước hưng thịnh
thì sự thống nhất, hòa bình, sự đoàn kết đồng lòng của mọi người dân là yếu tố
nền tảng. Lòng hận thù dù xuất phát từ đâu cũng chỉ là sự gieo rắc đau thương,
hoài vọng quá ư quá khứ sẽ chỉ chất chứa những u sầu. Đảng, Nhà nước, nhân dân
Việt Nam ở trong và ngoài nước luôn chào mừng những người từng có thành kiến,
có hành động lầm lỡ quay trở về, đồng tâm, góp trí tài dựng xây quê hương Việt
Nam!
Việt Tân
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét