Một bài viết lượm được qua
internet, chắc hẳn của một bạn trẻ tuổi đôi mươi.
Một số bạn trẻ sinh ra
trong thế hệ 8x, 9x có những quan điểm sống quá thực dụng, ích kỉ, thần phục mù
quáng các giá trị ngoại quốc và chà đạp, phủ nhận hoàn toàn những giá trị
truyền thống, những gì đang có trên đất nước này. Các bạn cho rằng: các giá trị
văn hóa, kinh tế, chính trị phương Tây là số 1, cuộc sống thực tại ở Việt Nam
là tăm tối, đáng nguyền rủa.
Lịch sử không được phép
lãng quên và lãng quên lịch sử là tội lỗi lớn nhất. Hơn 30 năm trước, bố mẹ,
ông bà các bạn đang ở đâu và làm gì? Kẻ thù đã làm gì dân tộc Việt Nam? Chẳng
phải trước kia chúng cũng tuyên truyền luận điệu “khai hóa” đó sao? Thực tế thì
thế nào? 30 năm không phải là quá dài để quên đi một thực tế lịch sử: Pháp, Mỹ
và một số quốc gia khác đã xâm lược Việt Nam, dày xéo dân tộc Việt Nam.
Sau hơn 30 năm, cuộc sống
của các bạn so với ông bà, bố mẹ trước đây thế nào? Hòa bình và chiến tranh, tự
do và gông cùm, cơm no áo ấm và đói rét, tiếng khóc và nụ cười, dân chủ và độc
tài, cái chết và sự sống… các bạn sẽ chọn gì đây? Tự các bạn lựa chọn.
Các bạn hay than rằng, cuộc
sống ở Mỹ tốt đẹp quá, ở Mỹ dân chủ quá… rất nhiều thứ tương tự như thế. Các
bạn đã bao giờ sống ở Mỹ chưa? Đã bao giờ đến Mỹ và thấy những góc khuất ở quốc
gia này chưa?
Phải thừa nhận Mỹ là quốc
gia phát triển hơn Việt Nam rất nhiều, thành tựu khoa học kỹ thuật của Mỹ là
tốp đầu thế giới. Nhưng lấy điều kiện, hoàn cảnh ở một quốc gia mà lịch sử dựng
nước và phát triển của họ khác hoàn toàn với Việt Nam thì có công bằng chút nào
không? Có những vấn đề lịch sử, sự tồn tại của chế độ phong kiến quá lâu, chiến
tranh mấy chục năm, sự cấm vận của Mỹ đã kìm hãm sự phát triển của kinh tế Việt
Nam. Một điều các bạn đúng, là nhìn thấy điểm tồn tại của đất nước mình, đó là
nước đang phát triển, còn nhiều khó khăn. Thế nhưng các bạn lại cư xử thế nào?
Được sống trong hòa bình,
một môi trường thuận lợi hơn nhiều quốc gia khác, vậy mà suốt ngày mở miệng ra
là than vãn. Irac ngập chìm trong bạo lực và đánh bom, Trung Đông bất ổn, khủng
bố thường xuyên ở các nước tư bản, khủng hoảng chính trị ở Thái Lan… Còn Việt
Nam? Một đất nước hòa bình, ổn định về chính trị, là điểm đến an toàn của nhiều
du khách và nhà đầu tư quốc tế. Hình ảnh Tổng thống Úc chạy bộ bên Hồ Hoàn Kiếm
phát đi khắp thế giới đã trở thành niềm kiêu hãnh của dân tộc Việt Nam yêu hòa
bình. Thay vì than vãn, các bạn hãy hành động đi. Tương lai đất nước nằm trong
tay các bạn, các bạn phải hành động để xây dựng, phát triển nó. Đừng nên mơ hồ,
ảo tưởng về các luận điệu mà phương Tây giao giảng. Cuộc sống của ta phải do
chính ta quyết định, vận mệnh dân tộc mình phải do chính những người dân mình
quyết định. Bài học về con đường cứu nước của Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh hãy
còn nguyên giá trị.
Thật xấu hổ và đáng thương
cho những thanh niên trẻ như Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn
Đài, Lê Công Định... Họ đã phủ nhận chính mình, đánh mất chính mình, đi ngược
lại lợi ích chung của dân tộc, bán rẻ trái tim và linh hồn cho quỷ dữ. Người
xưa có câu: “Con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nghèo”, thế mà là con
người, không lẽ không bằng con vật kia. Thay vì suốt ngày chê và chạy theo một
kẻ khác, thì xin hãy hành động tích cực để xây dựng một nước Việt Nam hòa bình,
dân chủ, văn minh và giàu mạnh.
Lòng yêu nước nằm ở chính
bạn và trong hành động của chính bạn./.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét