Nguyễn
Thị Hương, Phó Chủ tịch xã Xuân Lẹ (Thường Xuân, Thanh Hóa) luôn toát lên vẻ đẹp
lung linh đầy nhiệt huyết và sức sống căng đầy của tuổi trẻ. Sinh năm 1989, cao
1m65, Nguyễn Thị Hương, tốt nhiệp đại học ngành Xã Hội học và đã tham gia vào Dự
án thí điểm tuyển chọn 600 trí thức trẻ ưu tú, có trình độ đại học tăng cường về
làm Phó Chủ tịch UBND xã Xuân Lẹ - thuộc 62 huyện nghèo theo Quyết định số
170/QĐ-TTg ngày 26-1-2011 của Thủ tướng Chính phủ.
Hương
chia sẻ, hiện tại cô vẫn chưa lập gia đình và điều giúp cô tham gia Dự án 600
trí thức trẻ làm Phó Chủ tịch xã xuất phát từ gia đình. Hương tâm sự về công
tác tại xã có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn là niềm hạnh phúc và động lực lớn để
cô chứng tỏ bản thân.
Đôi lời sẻ
chia của nữ Phó chủ tịch xã trẻ Nguyễn Thị Hương:
"Khi
tôi vừa về nhận công tác được một tháng thì ở xã xảy ra dịch bệnh tụ huyết
trùng ở trâu, bò. Tuy không được phân công phụ trách mảng kinh tế, nhưng tôi vẫn
cùng đoàn tham gia vận động bà con tiêu hủy trâu bò. Hôm đó, gần hết giờ làm việc, tôi nhận được điện
thoại của trưởng thôn Cộc Chẻ báo ở trong thôn có con trâu chết, và đang có lái
buôn đến thỏa thuận mua. Xuống đến nơi, lái buôn đã cột trâu lên xe, nhưng
chúng tôi kiên quyết giữ lại và tuyên truyền cho người dân phải tiêu hủy con
trâu này vì đây là dịch bệnh rất nguy hiểm. Việc thuyết phục họ tiêu hủy con
trâu rất khó khăn vì hộ gia đình đó nghèo và họ đã phải vay tiền ngân hàng để
mua trâu. Sau hồi lâu thuyết phục, gia đình cũng đồng ý.
Khi mới về,
một số người cũng có vẻ nghi ngờ khả năng của tôi và băn khoăn liệu có làm được
việc hay không. Sau một thời gian công tác, tôi cảm nhận được người dân đã bắt
đầu tin tưởng và quý mến mình hơn. Đến nhà trò chuyện với bà con, tôi cảm thấy
rất thân mật và chân thành. Những kế hoạch mà tôi đưa ra đều được người dân đồng
tình, ủng hộ và thực hiện.
Hiện tại,
tôi đang chuyên tâm vào công việc và đây là dự án lớn nhất mà tôi dồn tâm sức để
thực hiện. Còn "dự án" lớn thứ hai của cuộc đời là lập gia đình. Hiện
tại, tôi vẫn chưa nghĩ đến vì vẫn còn khá trẻ và còn nhiều hoài bão phải thực
hiện. Bản thân tôi vẫn chưa sẵn sàng cho việc lập gia đình nên có lẽ hiện tại vẫn
chưa phải là lúc thích hợp để tính đến chuyện này.
Khi quyết định
đăng ký tham gia dự án, bố mẹ cũng khuyên tôi nên suy nghĩ kỹ lưỡng vì con gái
một mình lên vùng núi sẽ khó khăn và nguy hiểm. Nhưng, tôi đã cố gắng để thuyết
phục bố mẹ hiểu và đồng ý. Thời gian đầu khi mới xa nhà, bố mẹ cũng rất nhớ và
thương con gái nên thường xuyên liên lạc và còn lên tận nơi để động viên, thăm
hỏi, khích lệ tinh thần của mình.
Đến nay, gia
đình luôn song hành và là nguồn động viên lớn lao đối với mình để yên tâm công
tác. Ngoài những khó khăn chung như điều kiện sinh hoạt thì phụ nữ xa gia đình
cũng có những khó khăn riêng.
Trong công
việc, tôi là người lãnh đạo nhưng vì tuổi đời còn rất trẻ nên còn thiếu những
kinh nghiệm thực tiễn, kỹ năng quản lý, điều hành và đôi khi không tránh khỏi
việc được để mắt và bị trêu đùa. Địa hình xã cũng phức tạp nên thường xuyên phải
leo đồi núi, đi bộ và lội suối để vào với bà con.
Là phụ nữ
chân yếu tay mềm nên có phần hạn chế, tuy nhiên tôi cũng được cấp ủy Đảng,
chính quyền tạo điều kiện, quan tâm giúp đỡ. Mỗi khi phải đi xa vào nhà dân, đều
được lãnh đạo cử thêm một cán bộ đi cùng để hỗ trợ đảm bảo an toàn cho
mình."
Chúc cho ước mơ của nữ Phó chủ tịch xã sớm thành hiện thực!
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét