Mới đây, ngày đầu xuân của năm Giáp Ngọ 2014, Hạ Đình Nguyên
lại “khai bút” trong sự mục rỗng, bịp bợm vốn kéo dài lê thê của những xuân cũ.
Thường thì nói bao giờ cũng dễ và bịa đặt, vu cáo còn dễ hơn với một tên trí
thức rởm như Nguyên. Nhan đề “Kế hoạch thằng Bờm - lấy lại lòng dân” được che
đậy bằng những ngôn từ mĩ miều, lối viết ẩn dụ khá chu đáo, có phần chau chuốt
về mặt chữ nghĩa. Mục đích của bài viết luôn rõ khi nó được đặt dưới bút danh
Hạ Đình Nguyên - xuyên tạc, bóp méo sự thật, kích động, chống phá nền hòa bình,
sự ổn định, phát triển của Tổ quốc và Nhân dân Việt Nam.
Trong khi độc lập, hòa bình đang hiện hữu, Nguyên cố gắng tỏ ra có
chút “công trạng” khi ra rả đứng ở hiện tại mà phân trần lịch sử, tự cho mình
cái quyền đứng trên xương máu của thế hệ đi trước mà cất lên những tiếng hú của
loài lang sói. Liêm sỉ và tự trọng của một con người thông thường cũng không
làm điều đó, ấy vậy mà Hạ Đình Nguyên bất chấp tất cả. Xin được tâm tư cùng
Đình Nguyên đôi lời giản đơn.
Quay ngược thời gian tìm về lịch sử, cuộc chiến tranh biên giới
năm 1979 bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của dân tộc chống sự xâm lược lãnh thổ của
Trung Quốc bất kể con dân đất Việt nào cũng tỏ. Vì đó là sự thật và sự thật ấy
chính là thành quả xương máu của bao người con Việt Nam yêu nước. Đó là niềm tự
hào tiếp nối truyền thống yêu nước chống giặc ngoại xâm trong trang sử vẻ vang
chống lại sự xâm lược của phương Bắc. Không dân tộc nào được phép quên đi lịch
sử cội nguồn của mình. Thế nhưng, nếu không xây dựng đất nước tương lai tốt đẹp
từ hiện tại thì quả là có lỗi với lịch sử. Chân lý giản đơn ấy, là con người ai
chẳng thấu hiểu.
Thế nhưng, Hạ Đình Nguyên rất hiểu mà cố gắng làm cho người khác
hiểu sai bằng câu chữ của y. “Riêng tôi cảm thấy vui, vì ngày 17 tháng 2 năm
nay hơn hẳn mấy mươi năm qua!”. Đình Nguyên “cảm thấy vui”, “vui” trước những
mất mát, đau thương của thế hệ cha anh cầm súng bảo vệ chủ quyền lãnh thổ. Cái
lộ mặt ở đây rõ ngay từ khúc dạo đầu, Nguyên vui vì trong khi cha anh cầm súng
ra chiến trường đổ máu, ngày 17/2 là ngày giỗ của bao gia đình, thì đó lại là
ngày mà Nguyên rúm ró trốn quẩn quanh đâu đó để khỏi phải ra trận tuyến máu
lửa. Khó lòng che dấu sự hèn nhát, bịp bợm của một kẻ dẫu có nhiều chữ nhưng
tâm thì rất tà.
“Sự kiện trọng đại của 30 ngày chiến đấu oanh liệt, đánh đuổi bọn
xâm lược Bắc Kinh, đã bị giấu kín, bị nhấn chìm” (trích nguyên vẹn câu chữ của
Hạ Đình Nguyên”. Thấy rất rõ đó, khi thời đại của 35 năm về trước dân tộc cần
lắm những trai trẻ ra trận tuyến máu lửa thì Nguyên lặn mất tăm, nay 35 năm sau
đất nước hòa bình, non sông bờ cõi được giữ vững thì Hạ Đình Nguyên lại được
phen tìm về với quá khứ bạc nhược của y. Sự đớn hèn của một nhân cách rởm thể
hiện rõ khi Đình Nguyên lầm tưởng rằng triệu triệu người Việt Nam ở trong và
ngoài nước không biết đến sự kiện chiến tranh biên giới 1979. Để rằng đến mức y
coi như trang sử vẻ vang ấy bị “nhấn chìm, bị che giấu”? Nếu hỏi một học sinh
chưa học hết lớp 9, chắc chắn học sinh đó sẽ lật dở trang sách giáo khoa lịch
sử ghi rõ ràng bằng chữ quốc ngữ và tát vào bộ mặt giả nhân, nặn nghĩa của Hạ
Đình Nguyên.
“Ai đã cố vùi lấp cuộc chiến đấu anh dũng, sự hy sinh cao cả và
nỗi đau khôn nguôi này của dân tộc suốt mấy mươi năm nay?” Là ai? Là ai vậy ông
Đình Nguyên tật nguyền về đạo đức? Chính là ông đó và những kẻ khác như Lê Hiếu
Đằng, Lê Quốc Quân, Nguyễn Tường Thụy và bè lũ mõ làng RFA… đang hò hú hàng
ngày chống lại Tổ quốc Việt Nam.
Cùng xem Hạ Đình Nguyên viết kịch, một màn kịch dở: “Một cựu chiến
binh hôm nay đã nói với người anh mình: Chúng tôi đi đánh Tàu này, anh có biết
không, nhục như con chó. Không thằng nào nhớ tới hết”. Ngài “cựu chiến binh hôm
nay” ấy là ai? Phải có họ, có tên, có tuổi, có địa chỉ rõ ràng chứ? Hay “cựu
chiến” ấy chính là con người Hạ Đình Nguyên. Nếu chưa một lần đặt chân lên cột
mốc 836, chưa một lần tới gần Lạng Sơn, Cao Bằng, Thái Nguyên, Bắc Cạn… thì
Đình Nguyên đừng phán bừa như vậy. Một người từng không tiếc máu xương ra tuyến
lửa thì chẳng bao giờ khi đất nước thanh bình họ lại tiếc cái mà Đình Nguyên
nói ra “Không thằng nào nhớ tới hết”. Mạng sống của người lính còn không tiếc,
huống chi họ lại lăn tăn về một sự nhớ nào đó chăng?
“Là một sự bùng nổ thông tin về
cuộc chiến tranh vệ quốc 1979 chống xâm lược Tàu, để hôm nay sự kiện lịch sử đó
như mở nắp quan tài mà đứng dậy”. Than ôi, Hạ Đình Nguyên dị dạng, tật nguyền
cả nhân cách, đạo đức lẫn tâm hồn. Sau bao ngôn từ tưởng như mĩ miều, cuối cùng
thì “cái kim trong bọc” cũng thò ra. Vải thưa không che được mắt thánh, tà tâm
không thắng nổi minh tâm. Hạ Đình Nguyên coi chiến thắng bảo vệ chủ quyền cương
vực lãnh thổ của dân tộc Việt Nam chỉ như một… thôi ư? Quả thật mọi lối đi của
ác quỷ đều dẫn đến địa ngục.
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét